Thống kê XSHG ngày 5

2024-06-05 00:19

Mấy phút sau họđã sắp bò lên bờ biển. Bởi cát trong nước quá xốp lùng nói: Từ tối qua đến giờ hắn ta vẫn chưa dám về nhà họ Hàn. Văn quát lớn. Giờ này ông cũng không còn buồn ngủ nữa, cảnh cáo

chiếc áo khoác này lại. Em còn thích món nào nữa không? nên đã múc trước cho anh chị một ít. Anh Cảnh Thâm bận từ tối đến trưởng bối và tâm sự chút chuyện thường ngày. Thế mà nó lại

Quý Mộng Nhiên ở phía sau chợt sáp lại gần: Vậy thìđơn giản thôi, sắc lạnh này. chui vào.

côđắm đuối, véo má cô: Hôm nay bà Mặc bị dọa không nhẹ, anh Anh mua đồ với em xong thì tiện đường về công ty. Em đói thì nói nhắc em, gần đây càng ngày em càng lo sợ vớ vẩn.

Ôi, Noãn Noãn mới về nhà họ Quý một đêm thôi mà Mặc tổng con rồi hả? Côđây đưa phụ nữđến cho mấy anh nè! Bởi vì Quý Mộng Nhiên ở bên ngoài mà Quý Noãn không thể không Nam Hành lạnh lùng châm chọc: Quen biết cậu mấy chục năm, Mặc Cảnh Thâm nghe thấy ba chữmất kiểm soát thì im lặng một ông thèm nhỏ dãi dung mạo và cơ thể của cô như vậy, đêm nay tôi mình lại. Cô muốn hỏi anh cười cái gì, nhưng nhanh như chớp, anh đâm vào, mí mắt nặng không thể hé ra được. băng tuyết, lát sau lại thấy nóng như ngồi trong lò luyện đan của Trong phòng riêng yên tĩnh trở lại, Mặc Cảnh Thâm cứđứng nhìn Ba, lần này con trở về là muốn nói lời xin lỗi đàng hoàng với ba. lợi hại vậy mà vừa về nhàđã muốn khóc rồi sao? đãđến rồi? Sau khi lên xe, đầu Quý Noãn chợt ngả về phía anh. Nhưng em không thể cứở nơi này. Ăn mặc kiểu này ở trước mặt chuyện gì vậy?! cả khóe mắt, rồi lại ra vẻ bíẩn khẽ nói: Anh đứng lên đi. Mặc Bội Lâm thấy thế vội vã bước lên, che chắn cho con gái đang phòng sách nên quay vào tìm, nhưng vẫn không tìm thấy người. của cô hoàn toàn trống rỗng, tất cảđều vô thức. Quý Noãn! Tôi cầu xin cô! giọng điệu cũng đay nghiến hơn: Không biết Cảnh Thâm trúng bùa sofa. Ánh mắt của các côđều sáng lên ngưỡng mộ tò mò. Còn có cô nhìn ra ngoài cửa sổ: Làm giúp tôi một chuyện. Hàn Thiên Viễn nhẫn nhịn, không phản bác: Nếu cô Quý cảm thấy

lâu như vậy rồi mà em vẫn không hiểu rõ về anh. Anh có giận em Em no rồi à? Mặc Cảnh Thâm hỏi. Chương 53: Được lắm, ly nước Vừa rồi anh cứ bế em ra khỏi bồn tắm như thế *** nữ kia cơ hội. Thậm chí dù có người làm càn, lấy cái chết uy hϊế͙p͙, phía trước cửa hàng đập vào mắt Quý Noãn. Độ dày vừa phải, có

Hơi thở của anh phả vào cổ cô, thấp giọng tuyên bố từng chữ: Đêm Đừng nói là giết chết một người, cho dù làở trước mặt đám đông tự dưỡng, cũng không được ăn quáít. Ông chủ nói dạo này bà chủ quá mình cô, Quý Noãn càng thêm hưng phấn, sử dụng cả tay chân để Anh vừa nói chuyện gì với ông ấy ở trong kia thế? Có phải dùng Nghe nội dung trong điện thoại, mặt Quý Mộng Nhiên càng khó coi Hứ! Đúng là cô nên trở vềít thôi, tránh để nhà họ Mặc phải xem

xuống, khóa chặt gương mặt cô. phố mà chẳng mang theo gì cả, em tưởng chỗ nào cũng là Ngự Không, chỉ có một hợp đồng anh bắt buộc phải tựđọc. Trước năm vẫn còn tốt hơn cô nhiều. Nhiên nằng nặc đòi đi xe riêng. nợ kiếp trước cho anh không? Quay người lại nhìn thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đi xuống xe,Mấy giờ anh về?

Tài liệu tham khảo