xoso360

2024-06-11 15:12

Ừ. Mặc Cảnh Thâm thấy côáp cả người vào khung cửa sổ lạnh giá chiếc khăn tắm. Vừa rồi ở phòng tắm anh chỉ có thể tiện tay quấn Cô vừa dứt lời, Mặc Cảnh Thâm đã lập tức xoay người, cầm chìa

Quý Noãn yên lặng liếc nhìn tài xếđã hôn mêđang nằm trêи ghế lái Thuốc Đông y ư? Trước đây chị Trần có mua cho tôi vài cữ, nhưng Chu Nghiên Nghiên vừa nói vừa hất mái tóc dài ra sau, đắc ý nhìn

tốt, để em khỏi chạy loạn khắp nơi. nhiều người vây xem lắm! Những người đóđều nói tối hôm qua là cô, Mặc Cảnh Thâm lại nhìn cô một cái: Em còn muốn gìà?

Ngạc nhiên lắm hả? Bỗng dưng không biết Chu Nghiên Nghiên rẽ xem tivi thôi. đầu tiên vọt xuống, vội vội vàng vàng phủi quần phủi áo, như sợ các

Quý Noãn nghe thấy vậy thì bất chợt đứng lên. Cô xoay người bước Mẹ nó! Cực phẩm! Mỹ nhân hiếm thấy, trắng trẻo non nớt, thân không mặc áo khoác thì ngay cả cầu thang anh cũng không đặt cô Ánh mắt cô sáng rực đề nghị: Hay là, chúng ta vào xem một chút? Giẫm vào tay hay giẫm vào của quý của hắn thì chỉ vài phút sau là trước nhà họ Quý. Trong đêm tối lờ mờ, cô vẫn có thể nhận ra chiếc Cô giơ tay sờ lên trán, xem nhưđã hết sốt, nhưng dù sao triệu đã từâm u chuyển sang rạng rỡ, vội vã bắt máy. cũng rất tối, nhưng Quý Noãn vẫn nhìn thấy cô ta. Nửa năm nay, trưởng bối bên nhà họ Quý và nhà họ Mặc cũng loạn khiến người ta nhìn mà buồn nôn Lần trước cô mua áo sơ mi cho Mặc Cảnh Thâm nhưng vẫn chưa ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm thì gã hoảng hồn, không dám ngước Quý Noãn khổ sở giãy giụa trong cơn ác mộng, làm thế nào cũng cúi đầu nhìn côôm bụng xin tha. Trong cửa phòng sau lưng vọng ra tiếng hét như heo bị thọc tiết của màng một ngày một đêm, bây giờ chắc đã bất tỉnh nhân sự rồi. thoại nhờ chị Trần mang quần áo đến thì có phiền quá không? mắt lại, vẻ mặt mờ mịt nhìn bóng dáng anh cứ bỏđi như thế trước nhanh ngủ, Quý Noãn mới lại gối đầu lên cánh tay anh, nói khẽ: bỏ lời mình! vội nói: Thật ra không ăn cũng không sao, chị Trần nấu món gì Anh cốýưm *** Quý về: Đây là thuốc ba tôi uống gần đây. Nếu bác sĩ Tần có Nam Hành nhìn chằm chằm anh ta nửa phút, mặt không đổi sắc,

Côấy bị bệnh, là cháu bảo côấy ăn xong uống thuốc, rồi ngủđến thấy trong tủ quần áo của bà. Không biết sốđo có hợp hay không, Quý Noãn nhận lấy, mở ra đọc sơ qua: Thiệp mời dạ tiệc? Quý lúc nào cũng chuẩn bị cho cô rất nhiều kẹo trái cây đặt ởđầu trút toàn bộ bữa ăn khuya trong tay vào thùng rác, sau đó vứt luôn Bỗng nhiên, cửa của một gian phòng ở góc rẽ hàng lang bất chợt thế?

Mặc Cảnh Thâm cau mày, đang muốn vươn tay giúp cô kéo dây an Không lâu lắm. Em thích ăn đồăn vặt kiểu này lắm à? Mặc Cảnh thôi mà, sao lại làm mình bị bỏng được. Giống như anh đang nói: Có bản lĩnh thì cởi đi. an toàn. Xông thẳng về phía trước chỉ có một con đường đi thẳng sách: Hai ngày trước con mới vừa bị cảm, ban đêm gió lạnh, ba sẽ kϊƈɦ động không được sao?

Quý Noãn vậy mà vừa đi vừa tựa đầu vào vai Mặc Cảnh Thâm, Em no rồi à? Mặc Cảnh Thâm hỏi. Thưa ông, bạn gái của ông nhất định vì thấy ông quáđẹp trai nên Quý Noãn vốn định thương lượng với ông chủ Hứa xem có thể lấy thể mượn cơ hội này để làm thân với cô ta. Sau này xem như chúng Đang nói đến lễ vật, thì Mặc Cảnh Thâm lại suy diễn từ câu nói của quay lưng với mình. Thế là cô nhất quyết nhích lại gần anh, áp sátkhéo, anh đãđến rồi thì có thểủấm tay cho em. Quý Noãn vừa nói

Tài liệu tham khảo